Trong mấy hôm nay y giới Bắc Kỳ có một hiện tượng hơi lạ.
Giữa lúc một nhà chuyên chữa bệnh trẻ con ở phố Hàng Nón, Hà Nội đương bị truy tố về tội chế thuốc có chứa chất độc, thì ở Nam Định cũng có một người bị giam về tội bốc thuốc càn bậy khiến cho con bệnh đọa thai rồi chết.
Thấy thế nhiều người tưởng rằng: Trời đã ngó tới xóm lang và đã bắt đầu bắt họ chịu trách nhiệm về những tội lỗi của họ đã làm.
Không phải thế đâu, trời ở xa lắm, mắt nào trông thấy những cái mánh khóe của bọn giết người lấy tiền. Sở dĩ xảy ra mấy việc trên kia, là vì làng lang đông lên, những kẻ làm liều đông lên, cho nên cái việc ngày xưa có thể im đi, bây giờ bị bại lộ.
Phải, dân đinh làng lang tăng tiến là phải, vì làm lang xứ này không cần phải có điều kiện gì, miễn là vô lương tâm, vô liêm sỉ mạnh bạo ở cái cửa hàng, rồi tụ xưng là ông lang, thế là nghiễm nhiên thành ra thầy lang, tha hồ xoay thiên hạ, nhiều thì hàng vạn, ít nữa cũng hàng nghìn, không có tội vạ gì hết.
Như thế trách nào bọn vô nghề nghiệp chẳng xô nhau vào?
Nghề thuốc là nghề quan hệ đến tính mệnh người, phải học nát xương lò da, mà còn chưa chắc khỏi lầm. Huống chi không học ngày nào mà được tự do dùng những chất độc cho người ta uống, thì sự chết người là lẽ tất nhiên.
... (kiểm duyệt)...
Nay muốn tẩy uế xã hội, nghề lang cũng phải chỉnh đốn.
Nhưng chỉnh đốn bằng cách nào?
Theo luật hiện hành, những kẻ lường đảo ngoài án bị tù còn phải bồi thường hoặc tịch biên cả tang vật nữa. Không biết thuốc mà làm nghề thuốc, tưởng không gì bằng dò xét cho đủ tang chứng rồi cho họ biết cái tội lừa đảo của họ!
Hy Cừ
Đông Pháp, Số 5258 - 21.10.1942